诗词散文
诗词名句索引
Chinese Literature
唐诗
酒诗酒歌
|
Mùa thu là mùa thu tóc trắng. Tóc trời bạc trắng v́ nhớ thương, tóc người
bạc trắng v́ khắc khoải. Bao nhiêu u t́nh ẩn ngữ như sóng chiều vỗ về bến
thu phai. Nàng thu như rủ rê ḷng tao nhân để được nghe bao lời nhỏ to tâm
sự, c̣n tao nhân như t́m được kẻ tri âm để thổn thức những niềm nỗi riêng
chung. (Xem tiếp).
Trong cảnh giới tự tại của vô ngôn ấy nếu khởi tâm động niệm th́ làm sao khế
hợp! Cho nên ở phần kết bài thơ, cả một khoảng trời thiền được mở ra: “quân
vấn cùng thông lư, ngư ca nhập phố thâm”. Ở đây, Trương Thiếu Phủ muốn
hỏi về thời vận quan trường, chuyện thành bại của sự nghiệp, nhưng Vương Duy
với “vạn sự bất quan tâm” th́ phải ăn làm sao, nói làm sao!? Bởi hai
con người đă là hai cảnh giới sai biệt, lấy cái ǵ tương thông để luận bàn!?
Chỉ c̣n cách lấy vô ngôn mà đối hữu ngôn. (Xem tiếp)
|