![]()
|
|
GĂ CÙNG TỬ TRỞ VỀ Đứa con ra đi, t́m kiếm suốt bao dặm trường mà cái cơ hàn vẫn đeo đẳng, để mặc cha già luôn hướng vọng t́m con. Người cha vẫn hiển hiện đấy nhưng mà con nào đâu có thấy! Làm sao mà thấy được khi đứa con cứ đi xa măi! Bao bụi trần đă lấp vết thời gian. Nó đă quen với cuộc sống cơ hàn tủi nhục, ḷng nó choáng ngợp không dám đón nhận cái thân t́nh từ đấng Oai Nghiêm; cũng như trí óc con người đă quen với lối suy tư duy lư, nó không c̣n biết trực nhận linh cảm tươi nhuận từ bản thể thiêng liêng. Nó nhận thức sự vật thông qua những khái niệm, biểu tượng - đó là h́nh thức trừu tượng hóa cái đa thù. Cái đa thù trở thành khô chết trên mặt biểu tượng. Đứa con Ư Thức thông minh đă bị cơ giới hóa, ḷng nó trở nên khô rạn như những cánh đồng hoang liêu dưới sức thiêu đốt của ngày hè. Những ǵ không thuộc phạm vi biểu tượng của nó th́ nó không tiếp cận được. Nó không thấy, không biết. Nó như một người mù giữa đêm hội hoa đăng. Tất nhiên, đứa con không thấy được người cha bởi v́ cha của nó tràn ngập cả hư không, phủ trùm mọi hệ thống biểu tượng èo uột. Cái rất lớn rất gần th́ mắt thường không thể thấy được, nó trở thành cái mù mịt xa xăm. (xem tiếp) |
Send mail to
giacothien1011@yahoo.com.au with questions or comments about this web site.
|